Bài viết 15

"Khi ý tưởng trang blog nay dược hình thành, cũng là lúc những bồi hồi trong tôi sâu đậm hơn...Có lẽ vì mái tóc người học trò này  đã nhuốm bạc....
Phải, bước xa hơn tuổi năm mươi,là lúc người ta không tránh khỏi xao xuyến về bao kỳ niệm đã qua, trong đó ký ức về tuổi học trò thật đẹp tươi như sống lại. Bồi hồi càng thêm vì lòng ray rứt đã lâu ít nói lên lòng tri ân đến với Thầy,Cô yêu dấu, là những người đã trang bị cho cuộc đời mình bao hành trang quí báu....
Thầy ơi,Cô ơi! em xin lỗi vì ít liên hệ trong bao năm tháng qua. Cho phép em gởi đến quí Thầy Cô lòng tri ân chân thành từ đáy lòng.
Nếu trang blog này duy trì, tôi xin được mỗi năm nhắc về một người Thầy/hoặc Cô đã giúp cuộc đời tôi thay đổi. Và nếu Đấng cầm giữ sự sống cho phép tôi được viết hết về họ thì quả là điều phước hạnh.
Năm nay, xin cho tôi được viết đôi dòng về Thầy dạy tôi năm lớp ba, trường tiểu học Trần Quốc Toản, Pleiku : Thầy Đỉnh.

Bài viết 14

"Trong cuộc sống của chúng ta ai ai cũng phải trải qua ít nhất là 16 năm học trên ghế nhà trường và rồi cũng phải ra trường.
Trong quãng đời mà chúng ta đi qua thì chúng ta đều phải trải qua những quãng đời mà chúng ta phải ngồi trên ghế nhà trường.
Chúng ta đều có những thầy cô giảng dạy chúng ta biết bao điều hay và bổ ích cho chúng ta nhưng đó chỉ là về mặt kiến thức. Nhưng về mặt tâm linh thì chúng ta học không khi nào kết thúc vì kiến thức đó rất bao la. Những kiến thức đó đều từ Chúa Jesus là người thầy người Cha Cao Quí.

Bài viết 13

"Cha mẹ cho em một hình hài
Thầy cô cho em cả kiến thức ,
Và theo tháng năm em lớn lên
Ai cũng mong sao em thành người ...
Thật vậy. Thời gian cứ thế trôi qua trong sư vội vã, tấp nập của cuộc sống . Ai cũng phải đến lúc để trưởng thành, sẽ không còn ai kề bên dìu dắt,  nâng đõ cho từng bước chân ta nữa . Mới vừa đây thôi ,mới hôm nào ta còn tung tăng tà áo dài trắng tinh khôi cùng bè bạn tới trường , mới hôm nào ta còn vô tư ,hồn nhiên với những lời giảng ấm áp của thầy cô vậy mà giờ đây ... làm sao ta có thể quay về với những tháng ngày ấy , khoảnh khắc ấy . Ôi ! Giọng nói thân thương trìu mến của thầy cô - những người lái đò , chấp cánh cho bao ước mơ , tiếp sức cho thế hệ đến với ước mơ của mình.

Bài viết 12

"Ai trong chúng ta đều trải qua những thời gian là học sinh thì chắc ai cũng có những ký ức về những Người thầy, người cô mà chúng ta quý mến. Riêng tôi "Người thầy" của tôi là người mà không dạy chính thức tôi mà chỉ là dạy thêm trong ba năm học cấp ba nhưng không biết sao đó lại là người tôi quý nhất . Đó là một điều kỳ lạ.
        

Bài viết 11

"Thầy!
Ca từ cảm thán vẳng bên tai mỗi ngày từ cái thời nó bé xíu xiu. Và giờ đây, khi nó đã tích lũy được tương đối những tố chất cần thiết để trở thành một người trưởng thành, cũng là lúc nó muốn 1 lần cất lên tiếng gọi: Thầy!
Trong cái nhìn của mọi người, có lẽ Thầy là một người nghiêm nghị, làm việc quá nguyên tắc và đôi khi là “sao mà khó tính quá vậy”. Nhưng với nó, nó phục thầy theo một cách khác. Những lời khuyên lơn, la mắng của Thầy, nó đón nhận với tư cách một đứa trẻ cần thêm kinh nghiệm. Nó thầm nghĩ, sao mà Thầy hay quá, chưa bao giờ nó uất ức vì Thầy, Thầy luôn có cách làm cho nó “tâm phục – khẩu phục”, đôi lúc cương nghị, nhưng cũng không hề quên những lời nói nhẹ nhàng, ấm ám - làm lòng nó lắng lại. Thầy không những đóng vai trò một người dạy bảo, nhưng với nó, Thầy là một tấm gương sống - về đức tin, về tinh thần hầu việc Chúa, và về cách ứng xử mỗi ngày với mọi người nữa.

Bài viết 10

"Nếu gọi bằng mẹ thì không phải nhưng cô là một người giống như thế!  Cô ân cần ,dịu dàng ,chu đáo và luôn quan tâm tôi từ những chi tiết nhỏ nhất trong cuộc sống về thể xác và cả tâm linh.Cô là người mẹ thứ hai của tôi.
Cô sở hữu một thân hình nhỏ nhắn,cô khoảng chừng 58 tuổi. Tuy cô đã lớn tuổi nhưng cô rất trẻ trung và năng động, tôi biết cô khi được một người bạn thân của tôi đưa tôi đến lớp học Trường Chúa Nhật mà lớp đó là lớp của cô phụ trách dạy.Cô được tôi đưa vào trong tiềm thức là một người hiền lành,luôn dịu dàng và quan tâm sẻ chia với mọi người. Lần đầu tiên khi tôi gặp cô ,cô đang học một bài kinh thánh với lớp, cô giảng giải rất dễ hiểu,ngắn gọn,như đưa chúng tôi là những “học trò” của cô phiêu lưu qua những câu chuyện Kinh Thánh và những trải ngiệm đời thực của cô để chúng tôi được cảm nhận về Chúa một cách rõ ràng,sâu nhiệm hơn.

Bài viết 9


"Thầy!!!
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không thôi

Bài viết 8


"Có lẽ với suy nghĩ của những ai đã từng là học trò thì “người thầy” phải là người mặc áo sơ mi, thắt cà-ra-vát hay áo dài truyền thống đứng trên bục giảng dạy cho chúng ta những tri thức. Nhưng bao nhiêu đó liệu có đủ? Vì “người thầy” mà tôi muốn nhắc đến rất đặc biệt. Thầy tôi chưa từng tốt nghiệp đại học sư phạm nào, chưa từng đứng trên bục giảng của nhà trường, dù công lập hay dân lập, và cũng chưa từng dạy tôi nét chữ, con số, hay môn học nào. Nhưng, thầy tôi đã dạy tôi về cuộc đời cần phải sống! Thầy dạy tôi thế nào là giàu có và hạnh phúc: “Hạnh phúc Chúa cho ta giàu có, giàu Chúa cho chẳng gợn ưu phiền (Lời kinh thánh)”, hay thế nào là cái đẹp, cái duyên vĩnh cửu: “Duyên là giả dối, sắc lại hư không…; chớ tìm kiếm sự trang sức bề ngoài… nhưng hãy tìm kiếm sự trang sức bề trong giấu ở trong lòng tức là sự tinh sạch chẳng hay hư nát của tâm thần dịu dàng im lặng ấy là giá quí trước mặt Thượng Đế (LKT)”. Và thầy còn dạy cho tôi thế nào là tình yêu nữa: “Nếu các ngươi yêu kẻ yêu mình, thì có ơn chi?... Hãy yêu kẻ thù mình, làm ơn cho kẻ ghét mình, chúc phước cho kẻ rủa mình, và cầu nguyện cho kẻ sỉ nhục mình(LKT)”. Và còn nhiều, nhiều những bài học thực tế khác về bình an, khiêm nhường, tha thứ, hôn nhân gia đình, quản lý tiền bạc v.v… tất cả những điều đó đều là trải nghiệm của thầy tôi bao năm tháng qua với Thượng Đế. Thầy tôi không dạy chỉ bằng lời, mà dạy bằng chính cuộc đời thầy.

Bài viết 7

"          18 năm qua tôi được sống trong vòng tay ấm áp của một ""người thầy"" và cũng là ba tôi. ""Người thầy"" không chỉ lo cho tôi về mặt vật chất nhưng quan trọng hơn cả tôi được dạy dỗ rất nhiều để tăng trưởng thuộc linh. Đôi lúc những lời nhắc nhở, sự quát mắng làm tôi khó chịu, bực tức nhưng  lớn lên từng ngày tôi hiểu được ""người thầy"" luôn dành những điều tốt đẹp nhất trên đời này cho tôi.

Bài viết 6

"""Đối với tôi, người thầy đầu tiên là anh họ tôi.
Tôi - một người con được sinh ra trong gia đình đạo dòng. Tôi đã sống trong ảo tưởng niềm tin hơn 10 năm.