Bài viết 2

Lớp một - tôi còn quá nhỏ để có những ghi nhận về giá trị, cái hay - cái dở,... Nhưng những gì đọng lại về cô giáo lớp một là thế này....

Tên của cô hoàn toàn trái ngược với tính cách của cô - đó là điều tôi đã nghĩ. Cô tên Hiền, mà suốt ngày tôi cứ bị quỳ gối, ngậm viết, khẽ tay...Ừ, mà sao trong lớp chỉ có mỗi tôi bị như thế. Số là hồi đó miệng tôi tía lia lắm, ngồi học mà nói chuyện suốt ngày, cô dùng đủ mọi biện pháp nhưng tôi vẫn chứng nào tật nấy. Cũng may tôi lúc nào cũng đứng nhất lớp, nên cô cũng chẳng thế ghét tôi được, thậm chí còn thương tôi nữa chứ.

Có lần ở nhà tôi bày đầu cho tụi em nhỏ phá phách, làm ba tôi giận quá, sáng không cho tôi đi học. Tôi khóc lóc nài nỉ thì được đến lớp, nhưng ba cầm roi đi theo tôi, vừa đi vừa đánh. Tới lớp, thấy cô giáo ra đón, tôi mừng rơn, vì có cô năn nỉ nên ba không đánh tôi nữa.
Cô nổi tiếng là khó nhất trường, nhưng cô dạy lớp một thì khỏi chê. Phụ huynh nào cũng muốn con mình vào lớp của cô, ba mẹ tôi cũng không ngoại lệ. Tất cả các đứa em của tôi đều học lớp một của cô Hiền.
Giờ chắc cô đã lớn tuổi lắm. Thật may mắn vì tôi có một người cô như thế trong những ngày đầu chập chững đi học.